Nhớ ngày xưa
30 năm rồi không gặp.
Tuổi tóc xanh nay đã bạc màu.
Đời dâu bể biết đâu bờ bến ?
Mắt ai xanh có xanh mãi bao giờ.
Lớp bụi trần phủ màng nghi hoặc.
Đời PHÔI PHA xin hãy nhớ ngày xưa !!!
Con đường đó một thời đi học.
Có ghét nhau xin đừng ghét con đường.
Có ai ghét NGÀY XƯA HOÀNG THỊ ?
Chuyện học trò phấn trắng nhạt nhòa bay.
Muốn trở lại chỉ là sương khói .
Để nhạt nhòa không khóc mà cay...
Thôi nhé xin chúc nhau lần cuối.
Biết đến bao giờ mới lại được gặp nhau ?
Phạm thị Vân Dương
|
|
Nhớ người xưa
Không gặp lâu rồi nhưng lòng như mới
Tóc pha màu nhưng mắt vẫn long lanh
Biển dâu nay chỉ là giấc mộng
Ánh mắt ai vương vấn chút khói mây
Dẫu đường trần nay còn rong duỗi
Gặp lại đây NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY
Lòng nhớ mãi con đường xưa ngập lá
Ghét với thương sao nói được bây giờ
Thương là gió là mây là chùm hoa nở
Ghét là mưa là bảo của con tim
Thời đi học giờ đây tràn kỷ niệm
Chỉ nghẹn ngào khi nhắc lại chuyện ngày xưa
Thôi thì giữ chút TÌNH trong tâm trí
Hẹn ngày nào mắt mỏi mòn trông
Nguyễn Trọng Thảo
|